John Lennon: hãy ước mơ, dù sợ hãi

Nhân ngày mất của John, dành tặng các bạn độc giả một bài viết cũ khá lâu rồi trên báo SGTT viết về cái ngày định mệnh 8.12.1980 ấy. Ngày âm nhạc chết...


Một trong những câu nói nổi tiếng của John Lennon sau bao nhiêu năm vẫn là điều thú vị cho bất kỳ ai suy niệm, được viết lại rằng “Bạn càng trở nên thật, mọi thứ khác càng trở nên không thật”. Có lẽ đúng như vậy, vì sau nhiều năm từ khi John Lennon ra đi, biến cái đêm tối vô danh đó trở thành lịch sử, rất nhiều người lắng nghe âm nhạc của ông và tuyên ngôn của thế hệ đó đã nhanh chóng nhận ra rằng thế giới này vĩnh viễn là một điều bất toàn, và con người luôn phải nổi loạn trong sự thật của chính mình.


23 giờ 15 phút ngày 8.12.1980, Mark David Chapman, một người hâm mộ tâm thần với những suy diễn không thật về tình yêu đã biến sự ra đi của John Lennon thành một điều có thật. Nhưng cũng từ đó, những gì còn để lại của John Lennon cho cuộc đời đã là niềm cảm hứng vô tận của nhiều lãnh vực, đặc biệt đối với thế hệ X.


Từ vị trí của một nhạc sĩ hát tình ca, với hàng loạt các bài hát trở thành kinh tình yêu đôi lứa, John Lennon sững sờ nhìn lại mặt đất mình đang sống. Chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh Việt Nam, kinh tế suy thoái, tuổi trẻ cùng quẫn… Và rồi John tự biến mình thành một người ca hát cho hoà bình và tự do mơ ước.


Thật khó diễn đạt rằng một nhân vật xa lạ đâu đó lại có thể làm nhiều người lặng đi và không thể nói rõ được cảm giác vì sao họ cần hình ảnh đó đến vậy trong đời mình. Giống như buổi sáng ra đi của Michael Jackson hay Steve Jobs đã làm náo động mọi mặt báo, truyền hình.


Trong một bài viết của Derek, chủ bút tờ Fray ở San Francisco (Mỹ), ông đã so sánh cặp mắt kính tròn giống nhau của John và Steve như là một biểu hiện tiếp nối của những con người tự do với ước mơ trẻ thơ đáng kính trọng. Cả hai con người đó trong những thập niên khác nhau đều có những cái nhìn làm thay đổi thế giới này. Cả hai cùng ra đi vào lúc họ chưa hoàn thành được ước mơ của mình dù những tuyên ngôn của họ đầy giá trị.


Và tất cả những con người đó, điều khiến họ vượt lên, đó là do những ước mơ cho nhân loại, dù là ước mơ cho những ngón tay cảm ứng điện dung hay trên phím đàn, tất cả những gợi mở đó là một thế giới khác có thể khiến loài người đầy thực tiễn hôm nay trở nên bối rối và lạc lõng khi nhìn vào.


John Lennon nhắc con người hãy biết sống với tưởng tượng – Imagine – về một thứ khác với cuộc sống hôm nay, cho muôn đời sau. Nhưng John không chỉ là một người thuần mộng mơ. Trong tuyên cáo với nhân loại, John nói rằng “Giấc mơ bạn mơ một mình chỉ là một giấc mơ. Giấc mơ bạn mơ cùng người khác là hiện thực”. Một lúc nào đó của ngày 8.12 này, bạn hãy dành thời gian để thử nghe lại Imagine đâu đó trên internet, có thể bạn cũng sẽ giống như hàng triệu người khác, chợt nhận ra rằng mơ về tương lai có thể làm cánh đồng cằn khô nở hoa, vượt qua mọi giam hãm của dây thép gai và đêm tối của kẻ ác.

Phát súng P.38 của Mark David Chapman đã đưa John Lennon đi rất xa, nhưng cũng khiến cho những ai có cùng ước mơ với ông gần lại hôm nay. John nói rằng hãy yêu thương nhưng đừng quên những gì sau lưng mình. Ngày hôm nay, khi hát Imagine, bạn cũng đừng ngạc nhiên vì tính thời sự của nó khi nhìn thấy nạn khủng bố, chiến tranh ở Syria, châu Phi, nghèo khổ, độc tài… đang bao vây thế giới.


John Lennon trở lại trong ký ức nhân loại, 32 năm sau giờ phút định mệnh đó, và nhắc rằng con người hãy luôn tự dạy mình phải biết ước mơ, dù sợ hãi.


Tưởng nhớ, John, Beatles huyền thoại

Nơi tuổi thơ tôi qua | Chúng ta đang xây những bức tường | Nơi bình yên trong tâm trí

Comments

Post a Comment

Popular Posts

Harvest Moon - Trăng rằm mùa gặt